Lên lớp 6, tôi được chuyển đến học tập trong ngôi trường mới, mang đến cho tôi những trải nghiệm tuyệt vời bên thầy cô, bè bạn. Với tôi, mái trường trở thành ngôi nhà thứ hai thân thiết. Hình ảnh ngôi trường bình dị, yêu thương ấy sẽ chẳng thể nào phai mờ trong kí ức của em.
Ngôi trường cấp hai của tôi mang tên người anh hùng đại phá Quân Thanh năm 1789 – Quang Trung. Chúng tôi vô cùng tự hào vì được học tập dưới mái trường này. Ngôi trường nằm trên khu phố nhỏ, tách biệt hoàn toàn với những ồn ào của thị trấn đang phát triển. Con đường dẫn vào trường hai bên là hai hàng cây thông, bốn mùa xanh lá che bóng mát cho chúng toi khi đến trường. Bước qua cánh cổng, một không gian ngôi trường vô cùng thân thuộc hiện ra trước mắt em.
Trường tôi gồm 3 dãy nhà cao tầng, hai dãy nhà là các phòng học và phòng thiết bị, một dãy nhà hiệu bộ của các thầy cô. Trường được xây hình chữ U khang trang, sạch đẹp, khoác lên mình một màu sơn vàng tươi mới, dưới ánh nắng vàng rực rỡ ngôi trường càng trở nên đẹp đẽ hơn. Nổi bật trên nền vàng của màu sơn, là những ô cửa xanh của từng phòng học. Đi dọc hàng lang, những chậu hoa nhỏ xinh xắn được các bạn học sinh cẩn thận xếp trên từng bậc cầu thang, và cửa lớp tạo nên một không gian xanh rất gần gũi với thiên nhiên. Tất cả các phòng học, đều được lắp đặt phương tiện dạy học hiện đại như máy chiếu, tivi, nhà trường đã tạo điều kiện vô cùng thuận lợi cho việc dạy và học của thầy cô cũng như học sinh trong trường. Những dãy bàn học sạch sẽ, được các bạn học sinh cẩn thận xếp ngay ngắn trong các giờ học, làm không gian lớp học càng thêm thoáng đãng. Các buổi sáng, khi mở của sổ, tôi thấy ánh vàng tinh nghịch như muốn ghé vào lớp cùng chúng tôi học bài để rồi cứ luyến tiếc mãi chẳng muốn rời đi.
Phía dưới sân trường, từng gốc cây bàng, cây phượng được trồng xen kẽ tạo nên khoảng sân trường xanh mát, là nơi vui chơi cho chúng tôi trong mỗi giờ ra chơi. Khoảng sân vận động sau trường, chúng tôi có giờ học thể dục vô cùng lí thú. Mỗi khi trường tổ chức các sự kiện lớn, sân vận động là địa điểm thú vị để chúng tôiđược trải nghiệm các hoạt động đó. Không gian trường tôi luôn luôn sạch đẹp bởi bàn tay chăm sóc của các bác lao công cùng ý thức giữ gìn vệ sinh chung của tất cả học sinh trong trường. Mái trường càng trở nên gần gũi và thân thuộc với chúng tôi hơn.
Tôi thật vinh dự và tự hào vì được học tập dưới mái trường THCS Quang Trung. Với tôi, ngôi trường rất đẹp và là môi trường giáo dục lí tưởng, một không gian học tập thú vị. Tôi rất yêu quý ngôi trường của mình, tôi sẽ cố gắng học tập để xứng đáng với danh hiệu học sinh trường Nguyễn Đức Cảnh
Trường tôi là một ngôi trường của một tỉnh trung du miền núi,là nơi gắn bó với tôi biết bao nhiêu là kỉ niệm tuổi học trò ngây thơ trong sáng. Ngôi trường là nơi ươm mầm những giấc mơ của chúng tôi trở thành sự thực.Nơi có bạn hiền có cô giáo mến thương, luôn ân cần chỉ dạy cho chúng khôn lớn thành người.
Dưới những tán lá xanh mướt và những hàng cây cổ thụ,mái ngói của trường ẩn hiện với một màu xưa cũ chứ không phải là đỏ thắm như những ngôi nhà mới xây. Bước tới cổng trường, hai bên là hai cây phượng cổ thụ không biết được trồng từ bao giờ mà xum xuê cành lá. Những chú chim đủ loại thi nhau hót líu lo,nào là chào mào,nào là chích chòe , lại có thêm chìa vôi nữa. Âm thanh cất lên từ chúng khiến cho ngôi trường trở nên sống động và nhộn nhịp hẳn lên. Cổng trường được sơn bằng nước sơn màu xanh, bên trên có những lá cờ nhiều màu sắc được trang trí tạo vẻ tôn nghiêm cho ngôi trường.Lấp ló dưới tán cây là dòng chữ: “ trường tiểu học số 1 Lăng Thành”, vẫn ngày ngày chứng kiến những thế hệ học sinh cắp sách tới trường
Ngôi trường đã được xây dựng từ lâu đời, những dãy nhà bao trùm rêu phong của năm tháng thời gian. Xung quanh trường tôi, cây cối được trông theo từng hàng, sân trường đã được lát gạch đỏ, còn những ô lớp thì được trồng đủ loại hoa. Cứ mỗi mùa , mối loại hoa lại đua nhau nở như tô thắm thêm cảnh tượng đẹp đẽ của trường. Không khí cú như vỡ òa náo động vào những ngày học. Từng đám học trò đứa thì chơi dây, đứa chơi cướp cờ,đứa thì lại túm tùm ngồi nói chuyện với nhau. Những mái hiên cũ kĩ và những bậc thềm đã in biết bao dấu chân của thế hệ học trò.
Chiếc trống trường lại trở thành thứ mà bọn trẻ chúng tôi yêu quí nhất mà cũng như là một vị có quyền lực nhất. Mỗi sớm mai mùa hè, khi trời còn tinh sương, tiếng trống vang lên giữa buối sáng trong trẻo báo hiệu giờ vào lớp.Những buổi tan trường, học sinh lại ùa ra như ong vỡ tổ, cười nói vui vẻ bước ra khỏi lắm, trên khuôn mặt không khỏi hứng khởi
Hàng dây leo trên những ô cửa lớp và cả những bàn ghế im lìm những ngày nghỉ trông thật yên tĩnh. Những mầm hoa súng màu hồng khiến tôi lại càng yêu ngôi trường của tôi. Khi mọi thứ đã gắn bó với tôi từ những ngày đầu đi học, từ những bài học vỡ lòng, trường là ngôi nhà thứ hai của tôi. Chẳng nơi đâu mà chôn dấu bao kỉ niệm học trò như nơi này, cũng chẳng nơi đâu có cô giáo như mẹ hiền , những khúc hát, những bức tranh đơn sơ,nhưng toát lên một thứ cảm xúc thật thân thuộc.
Chẳng ở đâu bằng không gian vừa yên bình vừa náo nhiệt lại đẹp đẽ như nơi đây. Mỗi khi bước chân trên con đường đến trường, lòng tôi lại bâng khuâng và vui sướng đến lạ lùng,Chỉ muốn chạy thật nhanh, qua cánh cổng trường rộng mở và đắm mình vào không gian tươi đẹp của ngôi trường yêu quí.
Answers ( )
Lên lớp 6, tôi được chuyển đến học tập trong ngôi trường mới, mang đến cho tôi những trải nghiệm tuyệt vời bên thầy cô, bè bạn. Với tôi, mái trường trở thành ngôi nhà thứ hai thân thiết. Hình ảnh ngôi trường bình dị, yêu thương ấy sẽ chẳng thể nào phai mờ trong kí ức của em.
Ngôi trường cấp hai của tôi mang tên người anh hùng đại phá Quân Thanh năm 1789 – Quang Trung. Chúng tôi vô cùng tự hào vì được học tập dưới mái trường này. Ngôi trường nằm trên khu phố nhỏ, tách biệt hoàn toàn với những ồn ào của thị trấn đang phát triển. Con đường dẫn vào trường hai bên là hai hàng cây thông, bốn mùa xanh lá che bóng mát cho chúng toi khi đến trường. Bước qua cánh cổng, một không gian ngôi trường vô cùng thân thuộc hiện ra trước mắt em.
Trường tôi gồm 3 dãy nhà cao tầng, hai dãy nhà là các phòng học và phòng thiết bị, một dãy nhà hiệu bộ của các thầy cô. Trường được xây hình chữ U khang trang, sạch đẹp, khoác lên mình một màu sơn vàng tươi mới, dưới ánh nắng vàng rực rỡ ngôi trường càng trở nên đẹp đẽ hơn. Nổi bật trên nền vàng của màu sơn, là những ô cửa xanh của từng phòng học. Đi dọc hàng lang, những chậu hoa nhỏ xinh xắn được các bạn học sinh cẩn thận xếp trên từng bậc cầu thang, và cửa lớp tạo nên một không gian xanh rất gần gũi với thiên nhiên. Tất cả các phòng học, đều được lắp đặt phương tiện dạy học hiện đại như máy chiếu, tivi, nhà trường đã tạo điều kiện vô cùng thuận lợi cho việc dạy và học của thầy cô cũng như học sinh trong trường. Những dãy bàn học sạch sẽ, được các bạn học sinh cẩn thận xếp ngay ngắn trong các giờ học, làm không gian lớp học càng thêm thoáng đãng. Các buổi sáng, khi mở của sổ, tôi thấy ánh vàng tinh nghịch như muốn ghé vào lớp cùng chúng tôi học bài để rồi cứ luyến tiếc mãi chẳng muốn rời đi.
Phía dưới sân trường, từng gốc cây bàng, cây phượng được trồng xen kẽ tạo nên khoảng sân trường xanh mát, là nơi vui chơi cho chúng tôi trong mỗi giờ ra chơi. Khoảng sân vận động sau trường, chúng tôi có giờ học thể dục vô cùng lí thú. Mỗi khi trường tổ chức các sự kiện lớn, sân vận động là địa điểm thú vị để chúng tôi được trải nghiệm các hoạt động đó. Không gian trường tôi luôn luôn sạch đẹp bởi bàn tay chăm sóc của các bác lao công cùng ý thức giữ gìn vệ sinh chung của tất cả học sinh trong trường. Mái trường càng trở nên gần gũi và thân thuộc với chúng tôi hơn.
Tôi thật vinh dự và tự hào vì được học tập dưới mái trường THCS Quang Trung. Với tôi, ngôi trường rất đẹp và là môi trường giáo dục lí tưởng, một không gian học tập thú vị. Tôi rất yêu quý ngôi trường của mình, tôi sẽ cố gắng học tập để xứng đáng với danh hiệu học sinh trường Nguyễn Đức Cảnh
Trường tôi là một ngôi trường của một tỉnh trung du miền núi,là nơi gắn bó với tôi biết bao nhiêu là kỉ niệm tuổi học trò ngây thơ trong sáng. Ngôi trường là nơi ươm mầm những giấc mơ của chúng tôi trở thành sự thực.Nơi có bạn hiền có cô giáo mến thương, luôn ân cần chỉ dạy cho chúng khôn lớn thành người.
Dưới những tán lá xanh mướt và những hàng cây cổ thụ,mái ngói của trường ẩn hiện với một màu xưa cũ chứ không phải là đỏ thắm như những ngôi nhà mới xây. Bước tới cổng trường, hai bên là hai cây phượng cổ thụ không biết được trồng từ bao giờ mà xum xuê cành lá. Những chú chim đủ loại thi nhau hót líu lo,nào là chào mào,nào là chích chòe , lại có thêm chìa vôi nữa. Âm thanh cất lên từ chúng khiến cho ngôi trường trở nên sống động và nhộn nhịp hẳn lên. Cổng trường được sơn bằng nước sơn màu xanh, bên trên có những lá cờ nhiều màu sắc được trang trí tạo vẻ tôn nghiêm cho ngôi trường.Lấp ló dưới tán cây là dòng chữ: “ trường tiểu học số 1 Lăng Thành”, vẫn ngày ngày chứng kiến những thế hệ học sinh cắp sách tới trường
Ngôi trường đã được xây dựng từ lâu đời, những dãy nhà bao trùm rêu phong của năm tháng thời gian. Xung quanh trường tôi, cây cối được trông theo từng hàng, sân trường đã được lát gạch đỏ, còn những ô lớp thì được trồng đủ loại hoa. Cứ mỗi mùa , mối loại hoa lại đua nhau nở như tô thắm thêm cảnh tượng đẹp đẽ của trường. Không khí cú như vỡ òa náo động vào những ngày học. Từng đám học trò đứa thì chơi dây, đứa chơi cướp cờ,đứa thì lại túm tùm ngồi nói chuyện với nhau. Những mái hiên cũ kĩ và những bậc thềm đã in biết bao dấu chân của thế hệ học trò.
Chiếc trống trường lại trở thành thứ mà bọn trẻ chúng tôi yêu quí nhất mà cũng như là một vị có quyền lực nhất. Mỗi sớm mai mùa hè, khi trời còn tinh sương, tiếng trống vang lên giữa buối sáng trong trẻo báo hiệu giờ vào lớp.Những buổi tan trường, học sinh lại ùa ra như ong vỡ tổ, cười nói vui vẻ bước ra khỏi lắm, trên khuôn mặt không khỏi hứng khởi
Hàng dây leo trên những ô cửa lớp và cả những bàn ghế im lìm những ngày nghỉ trông thật yên tĩnh. Những mầm hoa súng màu hồng khiến tôi lại càng yêu ngôi trường của tôi. Khi mọi thứ đã gắn bó với tôi từ những ngày đầu đi học, từ những bài học vỡ lòng, trường là ngôi nhà thứ hai của tôi. Chẳng nơi đâu mà chôn dấu bao kỉ niệm học trò như nơi này, cũng chẳng nơi đâu có cô giáo như mẹ hiền , những khúc hát, những bức tranh đơn sơ,nhưng toát lên một thứ cảm xúc thật thân thuộc.
Chẳng ở đâu bằng không gian vừa yên bình vừa náo nhiệt lại đẹp đẽ như nơi đây. Mỗi khi bước chân trên con đường đến trường, lòng tôi lại bâng khuâng và vui sướng đến lạ lùng,Chỉ muốn chạy thật nhanh, qua cánh cổng trường rộng mở và đắm mình vào không gian tươi đẹp của ngôi trường yêu quí.