Môn Văn Lớp: 10 Câu 1: Viết một đoạn văn ngắn( 5 đến 7 dòng) nêu cảm nhận của em về chi tiết” kẻ sĩ không nên kiêng sợ sự cứng cỏi “trong bài Chuyên chức ph

Question

Môn Văn Lớp: 10 Giúp em bài này với ạ: Câu 1: Viết một đoạn văn ngắn( 5 đến 7 dòng) nêu cảm nhận của em về chi tiết” kẻ sĩ không nên kiêng sợ sự cứng cỏi “trong bài Chuyên chức phán sự đền Tản Viên”
Câu 2: Viết một đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 dòng nêu cảm nhận của em về tư tưởng của Nguyễn Trãi qua hai câu thơ:
” Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo” No copy trên mạng nha. Em xin cảm ơn mọi người ạ

in progress 0
Maya 1 năm 2022-04-07T13:39:19+00:00 2 Answers 0

Answers ( )

  1. câu 2:

    Theo quan niệm của đạo Nho nhân nghĩa là mối quan hệ tốt đẹp giữa người với người trên cơ sở tình thương và đạo lí. Còn theo Nguyễn Trãi nhân nghĩa chủ yếu để yên dân. Ngay trong hai câu miwr đầu tác phẩm tác giả đã đem đến nội dung mới  nhân nghĩa là yên dân trừ bạo. Hơn hết, ông khẳng định rằng đây là trọng trách cao cả của những vị tướng, vị lãnh đạo tài ba. Họ phải lo cho dân, lo cho an nguy của nhân dân, giữ nền độc lập, tự do của nước nhà.

    Câu 1:

     Kết thúc tác phẩm Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, để củng cố thêm niềm tin vào chính chính nghĩa và công lí, nhà văn Nguyễn Dữ đã có những lời bình vô cùng sâu sắc. Đoạn kết truyện đã thể hiện triết lí nhân sinh sâu sắc đó là ở hiền gặp lành, ác giả ác báo, gieo gió thì gặt bão. Lời bình của Nguyễn Dữ ở cuối truyện đã thể hiện lòng cảm phục và thái độ ngợi ca với kẻ sĩ như Ngô Tử Văn. “Than ôi! Người ta vẫn nói: “Cứng quá thì gẫy”. Kẻ sĩ chỉ lo không cứng cỏi được, còn gẫy hay không là việc trời.”. Theo Nguyễn Dữ, làm người sống trên đời không sợ “cứng quá thì gẫy” mà chỉ sợ không thể cứng được, tác giả đề cao sự cứng cỏi, cương quyết và khảng khái trong nhân cách kẻ sĩ “Vậy là kẻ sĩ, không nên kiêng sợ sự cứng cỏi”. Lời bình giúp người đọc cũng ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm về phẩm chất và nhân cách của kẻ sĩ.

     

  2. Câu 1:

    hơi dài nha 

    Nguyễn Dữ là người đã đưa khái niệm “truyền kỳ” tiến bước vào nền văn học Việt Nam, khởi đầu cho một thể loại mới trong nền văn học trung đại của dân tộc ta. Tác phẩm nổi tiếng nhất và cũng là duy nhất của ông là Truyền kỳ mạn lục, gồm 20 truyện khác nhau và những bình luận, ý kiến của tác giả cuối mỗi truyện. “Truyền kì mạn lục” được xem là một áng “thiên cổ kỳ bút”, thông qua đó ta có thể hiểu một phần nào về nhân sinh quan cũng như thái độ sống của Nguyễn Dữ. Một trong những truyện được biết đến nhiều nhất là Chuyện chức phán sự đền Tản Viên lấy nhân vật Ngô Tử Văn làm trung tâm, với những đức tính tốt đẹp, dũng cảm, chính trực và thông minh không sợ cường quyền sợ cái ác.

    Ở đầu câu chuyện, nhân vật Ngô Tử Văn xuất hiện thông qua lời kể và lời nhận xét của những người cùng thời, thấy được rằng chàng tuy là người nóng nảy, nhưng tính tình khảng khái, nên được nhiều người yêu quý kính trọng dành khen hai từ “cương trực”, danh tiếng tốt.

    Lần tiếp theo hình ảnh Ngô Tử Văn và tính tình của chàng lại được bộc lộ trực tiếp qua những hành động của chàng, vốn căm ghét cái ác quấy nhiễu dân thường Ngô Tử Văn đã lên kế hoạch đốt ngôi đền nơi có tên Bách hộ họ Thôi chết trận, chiếm giữ để tác oai tác quái. Tử Văn là người đã quyết thì làm cho được, chứ chẳng e dè những lời căn ngăn, cũng để tâm đến thái độ “lắc đầu lè lưỡi, lo sợ” của những người vì lo lắng cho anh mà ra sức khuyên ngăn. Tuy vốn tính nóng nảy, nhưng hành động đốt đền của Tử Văn không phải là hành động bộc phát, làm liều, mà đó là sự chàng đã quyết phải làm, điều ấy thể hiện qua cách Tử Văn “tắm gội sạch sẽ, khấn trời, rồi đốt đền”. Điều ấy thể hiện chàng tin vào cái thiện, thay trời hành đạo, tin chắc ông trời có mắt sẽ ủng hộ và bảo vệ chàng khỏi cái ác hoành hành.

    Sau sự việc đốt đền, Tử Văn đã lập tức gặp tai họa “thấy trong mình khó chịu, đầu lảo đảo, bụng run run rồi cả người nổi lên một cơn sốt nóng sốt rét”, tên tướng giặc bị mất nơi cư trú đã giả vờ làm cư sĩ đến báo mộng, uy hiếp bắt chàng phải dựng lại đền nếu không sẽ phải gặp tai vạ, và tình trạng hiện tại của Tử Văn chính là lời cảnh cáo. Tuy nhiên vốn gan dạ, dũng cảm, lại thấy việc mình làm là chính nghĩa, không phải sợ, chàng vẫn giữ một phong thái ung dung, bình tĩnh, không hề sợ những lời đe dọa của tên tướng giặc “mặc kệ, vẫn ngồi ngất ngưởng tự nhiên”. Đó là phong thái của bậc anh hùng, hồn ma kia tuy đến đe dọa nhưng lại cũng phải tức giận mà bỏ đi, bởi vốn dĩ Tử Văn kinh thường, có thèm sợ hắn đâu.

    Nóng tính, hành động nhanh gọn nhưng Tử Văn cũng thực là người biết nghĩ trước nghĩ sau, khi gặp được thổ thần, chàng đã hỏi han về tên tướng giặc hòng có sự chuẩn bị nếu có gặp bất trắc: “Liệu hắn có thực là tay hung hãn có thể gieo vạ cho tôi không?”. Điều đó không có nghĩa là Tử Văn đã bắt đầu lo lắng mà chỉ là sự trù bị “biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng” như lời cổ nhân vẫn dạy bảo, ắt chẳng bao giờ sai lệch.

    Quả thật tên tướng giặc đã ám hại, khiến Tử Văn phải xuống chốn âm tào địa ngục để trình diện với Diêm Vương, thế nhưng đã dám đốt đền của ma quỷ thì sao Tử Văn còn sợ hãi gì nữa. Gặp cảnh hãi hùng, tanh tưởi chốn âm ti “…gió tanh sóng xám, hơi lạnh thấu xương. Hai bên cầu có đến mấy vạn quỷ Dạ Xoa đều mắt xanh tóc đỏ, hình dáng nanh ác”, chàng chẳng những không sợ sệt khúm núm núm mà còn hô to để minh oan cho bản thân: “Ngô Soạn này là một kẻ sĩ ngay thẳng ở trần gian, có tội lỗi gì xin bảo cho, không nên bắt phải chết một cách oan uổng”. Trình diện với Diêm Vương, dẫu bị quát mắng, định tội trách phạt, lời như sấm bên tai, nhưng Tử Văn vẫn kiên quyết tâu trình một cách thật rõ ràng, bởi trong tâm chàng đã có một niềm tin về công lý lẽ phải, lại cũng nắm bắt được cớ sự mà vị Thổ Thần giãi bày cho. Chí khí của bậc anh hùng, lòng can đảm, tinh thần chính nghĩa của Tử Văn thật khiến cho người đời nể phục, chẳng trách được tiếng thơm “cương trực”.

    Trước sự khẳng khái, kiên định của Ngô Tử Văn, Diêm Vương cũng bị lay động, có ý nghi ngờ tên tướng giặc, bèn cho tra xét, chứng thực được những điều Tử Văn nói đều là sự thật, không gian dối nửa lời. Diêm Vương tức giận trách cứ đám quần thần, lại cho người đày tên tướng giặc kia xuống tận ngục Cửu U chịu tội. Chiến thắng của Ngô Tử Văn chính là hiện thân của niềm tin vào công lý, chính nghĩa của nhân dân ta, cũng như của tác giả Nguyễn Dữ, với quan niệm cái thiện luôn luôn chiến thắng cái gian tà ác độc. Tên tướng giặc họ Thôi vốn là quân xâm lược, sống đã gây họa cho nhân dân ta, khi chết đi cũng lại giở thói nhũng nhiễu, kẻ như thế đày xuống ngục Cửu U là sự trừng phạt vô cùng thích đáng. Còn Ngô Tử Văn, dù sống hay chết chàng cũng là người chính trực, luôn bảo vệ lẽ phải bằng mọi giá, không sợ hãi cường quyền, thế nên xứng đáng được hưởng nửa phần xôi thịt với Thổ Thần, sau lại được chức phán sự đền Tản Viên, tạo phúc cho muôn dân. Đó là lẽ công bằng ở đời, cũng là quan niệm của Nguyễn Dữ.

    Nhân vật Ngô Tử Văn là một nhân vật tiêu biểu của trường phái hướng thiện., luôn lấy công bằng, lẽ phải làm nguyên lý sống, không chịu được cái ác hoành hành, ra tay trừ hại cho muôn dân, là mẫu hình lý tưởng trong thể loại truyền kỳ cũng như nhiều thể loại văn học dân gian khác. Thể hiện lòng yêu cái thiện, mong ước về một cuộc sống công bằng, hạnh phúc của nhân dân ta từ xa xưa cho tới tận ngày nay.

Leave an answer

20:2+1-4x3-12:4 = ? ( )